Cá nọ cá kia

Cá nọ cá kia

Bạn tin hay không thì tuỳ, tôi luôn có câu cửa miệng “Tôi may mắn”. Quả thật, tôi toàn gặp người tốt, số người xấu tôi gặp hiếm đến nỗi, cho dù có tính cách bình thản, nhưng khi người ta làm điều xấu tôi sẽ rất khó chịu, và tôi buộc phải phản ứng. Bởi vì nếu không phản ứng lại mà âm thầm chịu đựng, sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống và công việc của tôi, vấn đề là cách phản ứng thế nào, nếu không tôi cũng cùng một giuộc với họ. Nói to tát vậy thôi, chứ cách phản ứng trực diện của tôi chỉ gói trong mấy dòng chữ. Tôi không mong sẽ thay đổi được bản chất của một ai, nhưng ít ra là sau khi viết tôi sẽ thấy nhẹ nhõm hơn (cả chung chung lẫn riêng riêng).

  • Khi bị chơi xấu, tôi không trả treo hay dạy bạn phải tích đức cho con cháu, bởi vì tôi không phải là cha mẹ bạn để có tư cách dạy bạn, và thực tế luật nhân quả đã có trời lo. Tôi chỉ nghĩ rằng: nhờ bạn mà tôi càng biết ơn cha mẹ tôi vì họ không đẻ ra một đứa như bạn, và tôi sẽ dạy con cháu tôi đừng trở thành bất cứ một điểm nào giống như bạn. Người nọ chơi xấu vì ào ạt đeo vào mình những cái xấu, người kia chơi đẹp vì chỉ chọn lọc điều tốt đẹp để nâng niu.
  • Đừng dạy người khác sống thanh cao trong khi bạn vẫn ném bùn vào mặt ai đó. Giống như bạn là cá đầm lầy, bạn tưởng bùn là món quà quý, ấn tượng tốt cho cá đại dương, nhưng với cá đại dương đó là thứ kinh tởm và tìm mọi cách để né tránh. Khổ nỗi bạn không đủ khả năng để hiểu được môi trường của chính mình cũng như tôn trọng môi trường của người khác. Và quan trọng hơn, bạn không tài nào hình dung ra được những hậu quả xấu để lại trong họ sau khi bạn ném bùn vào mặt họ.
  • Tôi rất hay nói lời cảm ơn nhưng hiếm khi xin lỗi, bởi mọi việc tôi làm đều đặt cái tâm lên đầu. Cuộc đời giao cho tôi nhiều vai diễn, nhưng chưa bao giờ tôi chấp nhận vào vai phản diện.
  • Tuy nhiên, đôi khi tôi thu mình như một con sên trước những trò nghịch dại của lũ trẻ hư, và thỏa sức mộng mơ trong thế giới riêng của mình. Đó cũng là một cái hay, thay vì đập vào mắt mình thứ không thích thì có thể nhìn những điều mình muốn.
  • Tôi không có bí mật, mà chỉ có sự riêng tư. Với tôi, động chạm vào sự riêng tư của người khác đồng nghĩa với bỉ ổi. Và nhất là khi tôi đã nhắc đi nhắc lại điều đó nhiều lần, phản ứng cực đoan với chính bản thân mình nhiều lần.
  • Làm tôi vui đã khó, làm tôi tức giận còn khó hơn. Bắt tôi yêu ai đã khó, bắt tôi ghét ai còn khó hơn. Nhưng khinh bỉ tận cùng là điều không thể tránh khỏi.

Tạm thời nói thế thôi, vì tôi còn nhiều việc phải làm.