Tôi đăng đoạn đầu ca từ tiếng Việt và đố bạn bè tôi đã viết theo ca khúc quốc tế nào, nhưng không ai trả lời. Chắc hẳn vì nhiều lý do, trong đó có lý do… không quan tâm hoặc có quan tâm nhưng không có câu trả lời hoặc có quan tâm có câu trả lời nhưng không có nói. Thôi, luyên thuyên thế là đủ rồi nhỉ!?
Ca khúc này không viết cho chàng nàng nào, về tình tan tim vỡ hay khóc lóc ỉ ôi như nhiều người tưởng. Tôi cũng tò mò tham khảo một số nguồn (tiếng Việt, tiếng Anh) thì thấy họ cũng nghĩ đây là tình yêu trai gái. Nhưng thực ra nó vĩ đại hơn thế.
Đây là Melodramma, lead single của album Cieli di Toscana – Andrea Bocelli, do Pierpaolo Guerrini và Paolo Luciani viết. “Khi viết bài này, chúng tôi hiểu rằng nó dành cho Andrea, thậm chí đó còn là chính bản thân Andrea trong một số đoạn”. Andrea cũng tâm đắc: “Tôi đã may mắn tìm được các tác giả có thể viết những điều tôi không chỉ diễn giải mà còn trải nghiệm sống và thể hiện. Melodramma được xây dựng dựa trên một nhân vật mà tôi dễ dàng nhận diện”.
Andrea sinh ra và lớn lên tại thành phố Lucca thuộc vùng Toscana, vùng đất mà tác phẩm này ngợi ca. Nhân vật chính sinh ra và lớn lên giữa thiên nhiên, trong không gian bao la, mùi hương cánh đồng nho và tiếng chim chóc – một cuộc sống dào dạt trong tâm hồn, chảy hừng hực trong huyết quản, ông trong nó và nó trong ông. Nhưng sau đó, ông rời quê hương, bỏ lại mọi thứ, đoạn tuyệt với thế giới của mình. Ông hồi tưởng lại thời ấu thơ và mọi thứ như hiển hiện trước mắt, khiến trái tim đau đớn. Dù cuộc sống hiện tại viên mãn, đi khắp thế gian và thăm thú những nơi đặc biệt nhưng không có sức mạnh nào sánh được với những cảm xúc dâng trào trong kí ức của ông.
TUYỆT KHÚC DÂNG NGƯỜI
Bài ca tôi hát dâng người | Tình yêu chắp cánh tuyệt khúc
Và trong tôi bỗng nhói lên | Nỗi hoài mong khắc khoải
Thẳm sâu đớn đau, mạnh mẽ lớn lao | Từ xa xăm xuyên thấu con tim
Nắng mai và hơi ấm trong lành | Đẫm hương đồng nho sớm thanh bình
Giấc mơ về người vẫn tỏa sáng | Ký ức vẹn nguyên lúc xưa
Biết bao niềm yêu dấu dâng trào | Nhớ thương kiệt tác ấy dạt dào
Những giọt nước mắt nghẹn ngào chất chứa | Đã bỏ người, ôi kiếp tha hương
Từ tâm can những giai điệu | Tình yêu chắp cánh tuyệt khúc
Và trong tôi bỗng nhói lên | Nỗi hoài mong khắc khoải
Thẳm sâu đớn đau, mạnh mẽ lớn lao | Niềm yêu thương xuyên thấu con tim
Giữa khung trời xanh gió chan hoà | Chốn quê mà tôi đã thuộc về
Số phận đã đặt tôi ở đó | Đắng cay niềm thương cố hương
Đắng cay niềm thương cố hương
Sắt son đậm đà tấm chân tình | Thắm đượm bầu máu nóng trong mình
Mãi nâng niu lời thề ước | Hiến dâng người trái tim tôi
Mãi rưng rưng một tuyệt khúc | Hát trong hoài vọng nhớ thương
Trong buổi hoà nhạc, Andrea chia sẻ: “Đây là miền đất của tôi. Miền đất mà, cũng như tôi, yêu sự tĩnh lặng. Và nếu giọng hát của tôi phá vỡ sự tĩnh lặng này, thì đó là điều tôi làm để dâng lên chốn này và những con người nơi đây. Âm nhạc thấm vào vùng đất, chảy dạt dào và bay rất xa. Đó là thông điệp của tình yêu”.
Xin tiết lộ là tôi vẫn chưa thuộc nhạc Melodramma. Chẳng phải tôi không coi trọng tác phẩm, viết lời khiên cưỡng máy móc vô cảm… mà dường như tôi bị chứng khó học nhạc, nghe bài này đủ cách rồi mà tới giờ vẫn còn đánh vật với nốt nhạc. Giống như Con te partirò hay La vie en rose, chắc tôi phải nghe trong 20 năm mới thuộc nhạc, kể cả đã từng được một người bạn kiên nhẫn tập cho (và tôi cũng đã viết lời Việt cho hai bài này). Mà tính tôi, khi yêu lĩnh vực nào đó nhưng thấy mình kém cỏi thì sẽ luôn cố gắng. Tôi không bao giờ an phận với khả năng của mình, chừng nào còn sống thì tôi vẫn còn cố gắng học hỏi và thể hiện được ý tưởng. Xưa dốt văn thì giờ cố gắng viết lách, xưa dốt nhạc thì giờ cố gắng viết nhạc… Nói rộng ra, có nhiều nguồn tác động vào sự cố gắng của tôi, cả từ bên trong lẫn bên ngoài: tự nhận thức bản thân kém cỏi, bị người khác chê bai, yêu thích gì thì tập bơi lội trong đó và trên tất cả, tôi luôn mong tạo nên những điều đẹp đẽ. Bài dài rồi, những chuyện liên quan sẽ kể sau trong một bài khác. Xin mời thưởng thức Melodramma và tưởng tượng.