20/10 và những ngày tương tự, được quan niệm là ngày vui nhưng có thể gây ra điều tiêu cực, như cái cớ để chi tiền bất hợp lý, những trò lố gây sự chú ý, hay động vào nỗi buồn của không ít người. Có thể gây ra chạnh lòng khi nhìn vào người khác, nhất là từ khi MXH trở thành công cụ quảng cáo phổ biến nhất, là nơi phô bày những gì lung linh nhất.
Trong cuộc sống có những điều tưởng chừng đơn giản nhưng lại rất tệ và có thể gây nên nỗi bất hạnh, đó là việc so sánh với vật chất của người khác. Ví dụ cách đây 30 năm có chiếc TV đen trắng được xem là giàu có, sung sướng, hạnh phúc rồi, nhưng giờ một chiếc TV màu màn hình rộng với cả trăm kênh, nghìn chương trình để lựa chọn là chuyện bình thường, vì ngày càng có thêm nhiều cơ hội hưởng thụ, đồng nghĩa với có thêm vô vàn sự so sánh khác.
Nó hay ở chỗ là một dịp để tụ tập (tất nhiên chỉ đối với những người thích tụ tập), thực hiện chiến dịch kích cầu (mà kích cầu tháng nào chả tìm ra được dịp), bán được nhiều hàng (nhưng cũng làm nhiều người vét túi)… và dở ở chỗ khiên cưỡng. Không tặng thì bị trách móc, xét đoán, hờn dỗi, mà tặng thì lại mang tính “phát chẩn”, con trai góp tiền chia đều, con gái thì nhận món quà y hệt nhau. Có thể nó giúp nâng tinh thần “tập thể”, nhưng trong lòng mỗi người lại không thấy hứng thú.
Tôi thì sao? Ngày nào với tôi cũng quan trọng như hơi thở, hơi thở của bản thân và của cuộc sống. Tôi thích những cú ngẫu hứng, cái ngẫu nhiên, sự tình cờ khi bắt gặp điều gì đó khiến ta liên kết với quá khứ, chạm vào cảm xúc hiện tại hoặc làm bừng sáng ý tưởng cho tương lai.
Chẳng hạn…
… đang đi ngang hàng hoa bỗng có cơn gió thoảng qua, chợt xao xuyến vì cái rung rinh của những bông cúc hoạ mi tinh khôi nên dừng lại tự mua cho mình…
… lang thang hiệu sách thấy có cuốn đúng gu đứa bạn nên mua tặng nó…
… một ngày chẳng mưa chẳng nắng chẳng gió chẳng lạnh chẳng nóng (có lẽ điều hay ho nhất mà nó tạo ra được là cơn buồn ngủ khó đuổi), quờ tay vào ngăn bàn vô tình bắt gặp 2 dòng chỏng lỏn chẳng thèm viết hoa đầu dòng hay dấu chấm dấu phẩy, nhưng trái tim giật thót một cái rồi đôi má chuyển sang hồng…
… khi vẫn đang còn mắng sa sả đứa bạn “mày tra tấn tao hả” vì nó gửi cái hình cười nham nhở trước một đĩa đồ ăn đầy ú ụ, thì chợt có điện thoại từ shipper kêu ra nhận đúng món đó…
… một hôm nắng to nhận được chiếc khăn đứa em đan mà cảm động khôn xiết, bởi vừa đan xong nó không cầm lòng nổi và ngay lập tức gửi cho bà chị…
… khi mình đang nghĩ đến điều gì đó thì người kia nhắn một cái tin hay đăng một nội dung rất liên quan…
Tôi trân trọng ngày này, nhưng thích nó là ngày có chủ đề liên quan đến phụ nữ của các đoàn thể, tổ chức (đài truyền hình, trường học, bệnh viện…) hơn là ngày tặng quà toàn dân.