Bất tận

Một người bạn trao cho tôi cái key gồm 6 note đầu tiên Nocturne No. 20 in C♯ Minor của Chopin, bạn trao thì mình nhận, nhưng đã cầm key thì phải vào được cánh cửa nào đó. Ca khúc này không giống nhiều bài tôi từng viết, vì phải vận dụng lý trí ngang với cảm xúc, nhưng không hề căng thẳng vì được đắm chìm vào sự giao thoa của những không gian, thời gian, ký ức và nỗi nhớ. Âm nhạc và cảm xúc là điều tất yếu trong một ca khúc, ở đây tôi còn đưa vào thơ, hoạ, đặc biệt là rất nhiều từ láy (vẻ đẹp độc đáo của tiếng Việt) và cũng có một chút tư duy khoa học. Vậy thôi, tôi thường nghĩ nhiều nhưng nói ít nên không đi sâu phân tích chính tác phẩm của mình, ai cảm nhận như thế nào tuỳ thuộc vào tâm hồn, sở thích, kinh nghiệm bản thân mỗi người.

Điều khó nhất đối với ca khúc này lại chính là tiêu đề, vì đối với tôi mọi từ ngữ trong đó đều quan trọng như nhau. Cuối cùng tôi chọn Bất tận vì từ này không có trong ca khúc nhưng có thể đại diện cho “số đông”.

BẤT TẬN

Ánh trăng lặng lẽ sau làn mây
Ánh dương lộng lẫy trên đỉnh cao
Tít tắp xa xăm
Cánh buồm nâu lờ lững lờ lững giữa mông lung đêm trường
Chấp chới hoang mang
Cánh chim ngàn lẻ loi lẻ loi giữa vòi vọi cao xanh

Những giấc mơ biêng biếc biêng biếc biêng biếc biêng biếc tan trong nhau
Những không gian vời vợi vời vợi vời vợi vời vợi đan vào nhau

Đoá hồng rạn vỡ
Rượu nồng ngây ngất ta với riêng ta trái tim khô cằn khát khao ứa trên
bờ môi mềm

Đóa quỳnh tàn úa
Nhớ thương vấn vương nụ cười ấm áp lửa hồng da diết hoàng hôn tha thiết
tháng ngày xưa

Gió vi vu lướt qua đồng xanh
Tiếng dương cầm vút trong màn sương
Bát ngát quan san
Những ngọn núi hùng vĩ đổ bóng đen trầm lặng
Thánh thót thảng thốt
Những giai điệu ngọt ngào tuôn nước mắt mặn mòi

Những sắc hương ngan ngát ngan ngát ngan ngát ngan ngát loang trong nhau
Những dư âm lãng đãng lãng đãng lãng đãng lãng đãng trôi vào nhau

Những ánh sao lạc lối
Có thấu chăng biển khơi?
Những tia nắng hồn nhiên
Có nơi nao bình yên?

Leave a Reply

Your email address will not be published.