Những tội ác mà Covid-19 gây ra như tử, bệnh, nỗi cực nhọc của y bác sĩ, hoang mang, kỳ thị chủng tộc, phá sản, thất nghiệp, chia cắt cộng đồng, đầu cơ vô nhân đạo,… đã và đang tràn ngập các phương tiện truyền thông; ở đây mình chỉ kể một số “việc lành” mà nó tác động:
– Bớt những mối quan hệ nhạt nhoà, ngoài luồng hoặc thiếu lành mạnh, dành thời gian cho người thân hoặc đọc sách, sáng tạo, suy ngẫm;
– Giảm giao thông, giảm sản xuất tiêu thụ vật chất, đỡ ô nhiễm môi trường;
– Giảm du lịch vốn đã và đang đày đoạ danh lam, di tích, hủy hoại thiên nhiên, gây tổn hại kinh tế nhưng lại bớt quấy nhiễu người dân bản xứ;
– Giảm tụ tập, chen chúc, xô bồ;
– Giảm kéo đông người đến sân bay đưa đón người thân, đến bệnh viện thăm người thân;
– Giảm tải học hành, cơ cấu lại giai đoạn, phương pháp giáo dục (vẫn còn đang hy vọng);
– Nhắc con người ăn uống cẩn thận, lành mạnh hơn như tăng trái cây, tránh động vật hoang dã;
– Nhắc con người thực hiện những điều cơ bản mà đáng ra luôn phải làm hàng ngày: giữ vệ sinh, chăm rửa tay xà phòng, lau chùi đồ vật, che miệng khi ho, không xả rác vừa bãi, không gây phiền toái nơi công cộng, tôn trọng cộng đồng, tăng thể dục thể thao… Theo thống kê của WHO, số ca tử vong do cúm mùa (seasonal flu, không phải Covid-19) mỗi ngày là 795 tới 1,781, tương đương mỗi năm 290,000 tới 650,000 – con số khủng khiếp;
– Trong khó khăn tỏa sáng sự tốt đẹp của con người, hệ thống nọ cũng như bộc lộ cái xấu cái hổng của con người, hệ thống kia.
Kết bài: Người lãng mạn có thể gửi cho nhau tin nhắn hư cấu xì-tai Romeo Juliet như “Corona cũng chẳng thể ngăn anh niềm ước ao được hôn đôi môi xinh đẹp của em, nhưng điều anh hy vọng nhất đó là em an toàn.”