Bài hát viết trên cảm hứng câu chuyện buồn của Nàng tiên cá. Buồn nhưng đẹp và để lại nhiều xúc cảm. Phải thú nhận là mình thích cách xử lý nội dung, hình ảnh, âm nhạc của Walt Disney với sự nhí nhảnh, hài hước, kịch tính cộng cái kết đẹp rực rỡ và có vẻ công bằng hơn cho nàng, nhưng chính bản gốc mới đi vào tận ngõ sâu trái tim mình.
HANS CHRISTIAN ANDERSEN
Hans Christian Andersen sinh năm 1805 tại Odesen, Đan Mạch. Ông mồ côi cha từ năm 11 tuổi, việc học hành được hoàn thành nhưng thiếu tính ổn định. Dưới sự bảo trợ của chính phủ, ông có cơ hội du hành một thời gian dài tại châu Âu và nước Ý. Dù đã thử nghiệm nhiều thể loại văn học, sự nổi tiếng của ông luôn gắn liền với truyện cổ tích, được dịch ra hầu hết các thứ tiếng trên thế giới.
Andersen trở nên bất tử nhờ những câu chuyện cổ tích được sáng tác với niềm đam mê từ năm 1835 đến 1872, mặc dù đã viết nên những tác phẩm lớn, tiểu thuyết và kịch nói. Chúng là những kiệt tác thực thụ và bất hủ của ông, ít bị ràng buộc bởi những kiểu mẫu và sự ngẫu nhiên trong cuộc sống. Chúng thể hiện một cách chân chất, mộc mạc và rành mạch chất thơ vĩnh hằng và sâu kín của một tâm hồn nhạy cảm, mà cùng với sự giản dị và tươi trẻ của tuổi thơ, đã hợp thành một tri thức sâu sắc của con người, một nguồn nhiệt và sự am hiểu đến kỳ lạ, một đức đạo cao cả. Tin tưởng vào tính bản thiện của con người và thiên nhiên, Andersen không sử dụng sự sáng tạo tinh tế của mình để lẩn tránh hiện thực và khiến người đọc lẩn tránh hiện thực mà giao cho nó trách nhiệm biểu đạt kinh nghiệm và trí tưởng tượng trong cuộc sống thường nhật. Đó là một thế giới thanh bình và tích cực, trữ tình sâu kín, chân dung của một phong cách giản dị và trong sáng, nơi đã tổ chức lễ gặp gỡ giữa sự thần diệu của thiên nhiên, sự dữ dội của những dòng cảm xúc lúc vui tươi khi sầu muộn cùng tính nhân bản của con người. Những câu chuyện cổ tích tuyệt vời của Andersen là tấm gương quý giá về sự hoà hợp giữa các yếu tố tưởng tượng và những phương diện thân quen trong cuộc đời thực, lưu trong ký ức tuổi thơ của mỗi người như một kỷ niệm thanh tao, cũng là tấm gương về sự nhạy cảm và tính triết lý nhân văn cho người trưởng thành.
Em bên anh ta đi bên nhau một lần nữa thôi
Em bên anh ta tay trong tay một lần nữa thôi
Vì ngày mai em xa anh mãi rồi
Ta nghe hương thông mơn man trên con đường vẫn qua
Ta bay như chim trên cao nguyên ngập tràn sắc hoa
Và ngày mai em xa anh mãi mãi
Em vỡ tan giữa không gian mông lung ngàn tia nắng nhoà
Em vỡ tan giữa chơi vơi khơi xa ngàn con sóng oà
Muôn đời cầu mong mang cho anh hạnh phúc
Rặng núi tuyết óng ánh luyến tiếc ánh mắt em đắm chìm
Rừng san hô vương vấn luyến tiếc tiếng hát em ấm dịu
Muôn đời cầu mong mang cho anh bình yên
Em mơ khung trời đêm lung linh hoà quện ánh sao
Em mơ khuôn mặt anh long lanh rực ngời ước ao
Nhạc dạo theo bước chân anh dạt dào
Trong đêm cơn phong ba nguy nan con thuyền nát tan
Em quên thân mong manh đưa anh qua ngàn khó khăn
Và đời em mang duyên kiếp khác…
Những chiều hoàng hôn rực cháy
thung lũng vang tiếng ca muôn loài
em bên anh chỉ nhìn thôi, không nói…