Buồn như con dơi dơi cheo veo trong hang tối
Buồn như bầy linh dương sải bước chân rất vội
Buồn như lối đi nhỏ chìm khuất giữa đám cỏ
Buồn như côn trùng hoang đậu dưới tán cây xơ tàn
Buồn như tôi ngồi đây chẳng chút say chút tỉnh
Một mình hai bàn tay mười ngón tay bất tình
Đôi con mắt lặng thinh nhìn về cõi vô hình
Buồn như đêm ba mươi mông lung không sương khói
Buồn như dòng sông trôi ở chốn không bến đợi
Buồn như dấu chấm hỏi nằm nối hai khúc kể
Buồn như cây cột điện chơ vơ giữa đồng ngày đông tràn
Buồn như tôi ngồi đây một phút hay thế kỷ
Trời không mưa làm chi mải nắng đâu biết gì
Nghe con gió phân ly thèm làm tiếng chuông bên hè
Bốn bức tường trắng thản nhiên không nói năng
Mặt sàn nằm câm không chờ chân người tới
Mái ngói im lìm…