Tôi cũng như ông trăng
Cô đơn lúc đêm rằm
Có điều ông mười sáu
Tôi vừa tròn đôi mươi
Ông cứ treo chơi vơi
Không rơi mà cứ tỏ
Tôi đâu xinh rực rỡ
Nhưng mà cũng chẳng rơi
Và ông trăng leo cao trên bầu trời
Mời tôi lên chơi vài ván bài
Ai thua xin mời xuống hạ giới
Ô… tôi được…
để bầu trời…
tối như đêm ba mươi
Tôi cũng như ông trăng
Cô đơn giữa cõi trần
Biết bao người phấn chấn
Bên nhau tràn đêm thâu
Kệ ai đó ra sao
Tôi và ông cứ ngỏ
Dăm ba điều mây gió
Cho trọn tình tâm giao
Và ông trăng xuyên qua khe vào nhà
Cùng nhau tôi ông ngồi uống trà
Ô… ông chợt ưu tư quá
Ừ tôi…
tôi cũng như ông thôi…