Ngày xửa ngày xưa có một nàng công chúa
Yêu chim, yêu rừng và yêu nắng ban mai
Nàng sống trong lâu đài, nhưng như bông hoa dại, toả hương rất khẽ thôi
Chợt tuổi tròn trăng đến tặng nàng sắc thắm
Trăng ghen, sao mờ và mây vút lên cao
Nhiều bá vương mong cầu, đua nhau khoe sang giàu, nàng quay lưng khước từ
Rồi một chiều nàng vào rừng hái nấm
Đơm bông hoa trên ngực, hát một khúc dân ca
la là lá là lá, la là la là la…
Nàng say mê lá la, đôi chân xinh lá la, tung tăng trên lá khô
Mải mê theo lá la, hươu non xinh lá la, nàng lạc trong lá hoa
Giật mình nhận ra đã rời xa lối cũ
Như con nai vàng, nàng run rẩy lo âu
Nàng chắp tay nguyện cầu trong đêm đen đang vào hiện lên bóng dáng ai
Hiện chàng thợ săn bất chợt như nắng mới
Qua đôi mắt nhìn họ kết trái tim yêu
Chàng nắm đôi tay kiều du dương trong giai điệu nhạc valse rất nhịp nhàng
Rồi hoàng thượng và triều đình cấm đoán
Không ban cho hai người dẫu một trái cây sa
la là lá là lá, la là la là la…
Họ cùng nhau lá la, theo con sông lá la, sang bên kia cánh rừng
Lều tranh trong tiếng ca, hai con tim lá la, chung tay xây ước mơ
Và từ đó hai người sống bên nhau
Không ham mê sang giàu, yêu thương như trời biển
Ngày ngày tháng bên cạnh các con ngoan
Trong hạnh phúc hân hoan, muôn đời in dấu son…