Rồi bão sẽ qua, rồi anh sẽ quên
Những tháng ngày rực rỡ, những phút giây dại khờ
Những nụ hôn bất ngờ, những giận hờn không đoán trước
Những nhịp đập gấp gáp, những tiếng thở dài u uất
xuyên thấu trái tim non nớt nương náu trong sâu khuất màn đêm
Mùa đông sẽ tàn, mùa xuân sẽ sang
Tuyết rơi đầy sẽ tan, chim muông lại rộn ràng
Hoa lá rung rinh mơ màng, bướm ong vẽ giai điệu êm ái
Mây tím vờn vách núi, thầm thì cùng sông suối,
rù rì với thú hoang câu chuyện tình trăm mối tơ vương
Em ước
một vòng tay ấm áp, một nụ hôn tha thiết, một niềm yêu thương da diết
mà mặt trời không sáng đôi bờ môi nhỏ nhoi
Anh hứa
trao em cả bầu trời, kề vai em cả cuộc đời, cùng em đến bến bờ tuyệt vời
mà cầu vồng đâu thắm như trong giấc mơ
Và nắng sẽ lên và mưa sẽ phai
Những ánh vàng lấp loá thiêu cháy lãng đãng nhạt nhoà
Những niềm vui vỡ oà cũng sẽ chìm trôi trong chốc lát
Bản tình ca ấm áp, những nốt nhạc đánh thức chồi biếc tâm hồn em
cũng sẽ phai nhạt dần theo thời gian
Và gió đã rơi và trăng đã treo
Giăng ánh bạc mê man tựa cánh buồm lạc giữa sương mờ
Biết đâu là bến bờ, xoay vòng quanh những xao động kí ức
Đắm mình trong vô thức, em khép đôi mi cong,
anh bước vào hư không rồi đi xa, xa, xa mãi xa